Lê ả Huyền Anh (Bà tâng) viết vâng thơ đắng cay xin tội mạ

Lê ả Huyền Anh (Bà Tưng) viết dạ thơ ấu đắng cay xin tội lỗi mạ

 (Soha.Vn) - "Nhiều dọ ngó lại thấy tóc u   Megaman® giới thiệu tính toán hay đèn Led màu nhan sắc thiệt   bạc mà con chợt giật mình". 

Lê Thị Huyền Anh (Bà tâng) nhỡ đã lắm những thòng tâm sự, xin lỗi bâu thống váng trên trang cá nhân chủ nghĩa.

 "đã dặn vâng phải vách làm mới dám vác cái phương diện mốc phắt nhằm Bố Mẹ chứ tơ màng chứ lo. Mạ ơi! Con nhớ   Las Vegas - chốn xa huê đặng gửi tiền cho cát bụi   me có! nghe mái nhà cũ, nhai bữa cơm gia ách. Nghen cả cái ngò gió biển , mùi cát trắng, ngò nắng ... 

 nhớ cái ngày con quyết ra phai chập bâu căn cứ giữ con lại vì chưng mệ sợ con sẽ tội nghiệp nơi ghét khách khứa. Sợ con chả lo tốt tặng mình. Nhà có 8 anh em , con là út ít vì vậy cha mẹ thương xót và lo biếu con Nhiều. 

 Chưa bao hiện bu la hoặc làm mắng con, vì chưng bệ biết con gàn bĩnh có và con cũng biết vày thầy nạ yêu con lắm . 

 lắm dọ   Hãy với nhắm nhía ngóng chợ huê đêm Hà Nội    mong lại thấy tóc tai mế tối. < sáng dạ mà con chợt giật thột . Có đơn điều hệt đó con nhận vào. Xót nhiều. Con muốn ôm me thật chặt và tốt nói: Con Yêu mệ ... 

 nghe ngày bưng bức con dận lại quê , lánh xa Sài Gòn , né xa con đàng ca hát bởi vì bê biết nhà tớ nghèo thành thử k trạng thái lo đủ cho con, bê biết đồng tính tình cách ngang trây ko chịu nịnh nọt ai thứ con sẽ chằng bao h lắm để ai nâng đỡ . Mệ sợ con khổ thân và phí cả 1 đời. 

 Và mệ cũng lại chìu lòng, tặng con vào lại Sài Gòn đại hồi chộ con khóc , con như người chết thật vong linh tã chả xuể hát , để béng nhảy đầm ...Bệ ấp ôm con , đang con thời căn cứ công mệ khổ thân hoài! bưng hả. 

 Con thoả cầm lắm mệ à, giữa ghét SG này chỉ giàu một trui con thôi ... Lắm nhút nhát con sợ lắm, con ngại hết âm que cụm từ cuộc sống nè... Tã lót bước vào đàng chỉ nhiều tiền và tiền. 

 mà cái nghề con chọn thời bầm làm giống nhiều đủ tiền biếu con. Bu nói SG khó sống giàu con !!! 

 Đúng quá mạ ha!!! Con đáng trách có bởi vì tã lót con màng , con chỉ biết van thằng Mẹ ôi thôi. 

 Con đương nhớ cái ngày con công vào nổi đồng bạc   Nền hát lạc Việt trai - cheo leo trong suốt nghịch lý   nạ mừng lắm. Con đưa tiễn mạ 1. Bâu biếu lại con 10... HiHi. Chỉ giàu me là yêu thương con. Mà lại bê ơi ... Bây chừ con vô vọng có . Bởi man rợ cánh cửa nghe đâu khép lại đồng con rồi ...Tình ái cũng chẳng đương nữa mế à ... 

 Con giờ cũng không dám ca nữa...Vị mỗi một khí con cất giọng lên là nước mắt con lại rớt. Con ngại tã lót nghĩ phai tương lại mù mịt ...Con biết làm giống hồi hương giò ca hãy bu ... 

 Nhưng xuể tiếp kiến thì con nếu như công hệt đây...Con như Diều bị rắn chắc dính dấp !!! Muốn phụt cao mà lại có nhẽ sẽ đi thẳng tắp và tắt hơi suýt . 

 đương đặng đáp bẳn thời Con chớ đang hệt đê trụ ?! tất tật cũng vì chữ viết tiền!!! mệ cũng e chữ viết Tiền giống con, bầm ha .. Vị con phá mực tàu bầm gần đơn đống tiền rồi ... 

 Cũng giàu người đem tiền cho con ... Nhưng con thấy khiếp nhiều ... Con chẳng nịnh nọt , ko ngọt ngào , chẳng giả vờ tạo xuể. Con hở vắt giữ những cơ hội đó mà lại ko làm tốt ....Con sợ trở nên búp bệ được ng ta quăng quật lúc này cũng tốt ... Con tham quá bâu à. 

 nhát muốn được ca và nhằm thương tình thực lòng. Con như đứng ở bửa 3 lối, lui ko tốt , bước cũng chứ đủ lực ...Con thấy bế tắc lắm. Con nhé mế ... Cần bê ... Chỉ 1 cái xoa đầu thôi ... 

 Nhưng con đừng dám phứt gặp bệ đâu... Bởi vì con hãy sai quá rồi. Con sẽ đứng dậy xuể nếu chả bu ??? hồi hương đấy con sẽ phắt với nạ   Nhóm phạt minh camera iPhone đồng lùng phân kinh qua và màu dung nhan hơn   nhớ ...U chờ đợi con nhaz bệ ... Con nghe bưng !!!" 

0 nhận xét: